Hình
như chưa bao giờ tôi thấy mình yêu thương cuộc đời như lúc này. Không
phải vì tôi vừa gặp may hay vừa nhận được sự yêu thương từ mọi người mà
trái lại tôi đang bị xúc phạm. Vậy mà thấy yêu đời mới lạ.
Cảm ơn cuộc đời khi tôi thấy mình may mắn vì tôi đã không xấu như họ.
Cảm
ơn cuộc đời khi tôi thấy mình có đủ bình tĩnh để không phải tuôn ra
những lời lẽ xúc phạm tương tự để trả thù vì tôi sinh ra là không phải
để nói những lời lẽ như vậy. Có một câu nói mà tôi rất tâm đắc vào lúc
này: "Khi bạn ném bùn vào người khác, có thể trúng hay không trúng nhưng
tay bạn thì đã vấy bùn''. Và tôi biết chính họ sẽ phải trả giá cho
những điều đó.
Rất cảm ơn đời khi tôi có đủ bản lĩnh để nghe và bỏ qua những lời lẽ đó bởi nó không đáng làm cho tôi phải phiền lòng.
Và
cũng cảm ơn cuộc đời khi tôi có đủ lòng vị tha để tha thứ cho họ bởi
tôi biết rằng tha thứ làm cho con người ta thay đổi và nâng chất bản
thân mình lên. Và tôi đã cố gắng.
Cuộc đời vốn ngắn ngủi và hạnh phúc cũng rất giản dị.
Luôn lắng nghe và chiêm nghiệm bản thân mình để biết đâu là đúng, đâu là sai.
Luôn
yêu thương và chia sẻ với mọi người. Hạnh phúc là cho đi chứ không phải
nắm giữ thật chặt. Hãy biết chấp nhận mà không đòi hỏi quá nhiều ở cuộc
đời. Cuộc đời có vay, có trả và hãy đi lên bằng chính đôi chân của
mình.
Sống
tốt và tự điều chỉnh hành vi của mình trong mối quan hệ để thấu hiểu
sâu sắc cái triết lý nhân sinh đầy tính nhân bản: ''Ngày sau sỏi đá cũng
cần có nhau''.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
- Để tránh những hiểu nhầm không mong muốn, bạn vui lòng sử dụng Tiếng Việt có dấu khi viết nhận xét.
- Vui lòng không nhận xét Ẩn danh/Nạc danh, nên chọn Tên/URL để viết nhận xét (URL có thể bỏ trống).